Tình Thi



Này thi ơi,


Ta biết nhau từ ngày còn ngây dại

Lúc chúng mình mới học chữ O tròn

Thủa không dép, giờ cũng sắp không dép

Đã yêu em từ trẻ nít ranh con.

 

Ngày gặp nhau mình còn lơ thơ quá

Biết gì đâu nghĩ đời đẹp về sau

Anh gắng bước dìu em trong hoa lá

Mỗi năm trôi là mỗi lúc ứa màu

 

Nắm tay thi lúc trời chưa tỏ mặt

Nắm tay em khi nắng tắt hoàng hôn

Anh ôm thi vào lòng sâu đêm tối.

Tự tình em cho đời dại, ta khôn

 

Cứ cuối xuân ta lại quấn quít thêm

Anh e sợ mình mất nhau, sợ quá!

Anh giữ chặt, cuốn mình trong kén lá

Lấy tơ lòng trải kín lên sách đèn

 

Đời lắc lư con súc sắc đảo điên

Em vẫn cứ một lòng mang chung thủy

Thi ơi thi, em tuyệt trần đến thế?

Anh si khờ uông dại cắn vào em.

 

Khối tình này trinh bạch đến hom hem

Anh tiều tụy võ vàng làm văn sĩ

Đã nhiều lần thu mình lại, trộm nghĩ

Hay ta dừng, để xuống, anh ra đi?

 

Mối tình nào chia ly mang đau khổ

Mối tình mình sao gắn bó đau thương

Đời vẫn thế, vẫn cái lẽ vô thường

Làm sao biết, làm sao có thể biết?

 

Thi ơi thi ta với mình trầm mặc

Để chiều nay lắc rắc hạt mưa bay

Không có em đời nghe ra bất trắc

Mà với em, không ăn ớt sao cay?

            18/12/2020

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

CƯỚI VỢ

LÒNG THAM CỦA GIUĐA

CƠN ÁC MỘNG CỦA CON